CON CÒN NHỚ

advertise here
CON CÒN NHỚ

Bố thân mến của con !

Những điều con viết ra đây chẳng phải để cho bố hay mẹ đọc, mà con muốn viết ra để nhắc nhở con rằng, những gì đã xảy ra với gia đình chúng ta hay những điều bố kể, con còn nhớ. Bố kể cho con nghe hồi còn nhỏ xíu bố và mẹ hay chở con đi đánh cả trên dòng sông quê mình. Có lần chẳng hiểu làm sao con lại bò té ngay vào xô đựng cá tý nữa bị chết. Hay những ngày trời trở rét bố bế con đi loanh quang xóm chơi hay còn những buổi trưa nắng con chạy theo sau bố trên con đê đường làng để ra cống bắt cá. Bố kể con nghe rằng bố đã vì hai anh em con bán đi mấy tấn lúa để mua cái tivi trắng đen để anh em con coi phim tôn ngộ không. Bố còn kể hồi nhỏ bố cho con vào nam cùng với ông bà, vì nhớ con bố mẹ đã bán cái tivi đó để lấy tiền vào nam đón con về.  Để tụi con đỡ buồn bố đã thay thế cái tivi bằng cái đài cát sét.
- Con còn nhớ hồi nhỏ con hay mít ướt mỗi khi xem phim tình cảm.
- Con nhớ hồi nhỏ con bị bạn đánh khóc nhè nhưng em trai đã bảo vệ con trước đám nhóc trong làng.
- Con còn nhớ hồi nhỏ bố mẹ giao con trông em gái nhưng con chẳng trông nổi để miếng tôn chém vào mí mắt em.
- Con còn nhớ bố hay lấy cơm cháy nặn hình con chim hay máy bay làm trò cho tụi con vui khi mà tụi con nhõng nhẽo không chịu ăn cơm.
- Con còn nhớ bố đã cho con ra ở với ông bà để tiện cho việc đi học với đi lễ, nhưng vì con ham chơi không chịu học nên đã rớt lớp một.
- Con còn nhớ hồi học lớp một bố đã dạy con học, làm bài toán đơn giản hay đánh vần còn chẳng làm được, bố đã cho con một trận và con đã khóc quá trời.
- Con còn nhớ hồi con 7 tuổi em trai con 5 tuổi đã theo bố mẹ ra đồng, cùng mẹ một hàng con một hàng hay việc em trai con nhỏ quá bẻ trái bắp không nổi phải nhảy tưng tưng lên rồi bẻ.
- Con còn nhớ bố đã dạy con nấu cơm hồi con 8 tuổi và từ đó bố chẳng bao giờ nấu cơm nữa cho dù bụng có đói.
- Con còn nhớ những ngày làm việc mệt nhọc vất vả làm thâu trưa hay tới tận bảy tám giờ tối.
- Con còn nhớ những trận đòn roi của bố mà đến khi lên cấp 3 con thèm khát mỗi khi phạm lỗi.
- Con còn nhớ tới những cảnh và thái độ của ông bà chú bác coi thường gia đình mình ra sao, nhưng sau tất cả bố mẹ vẫn giúp đỡ họ.
- Con còn nhớ bố mẹ đã bênh anh em con ra sao mặc dù anh em con làm sai.
- Con còn nhớ nhà mình chẳng có đồng tiền nào trong nhà nhưng bố mẹ vẫn chạy đi vay cho mấy bác mượn. Gia đình mình đã phải làm vất vả và ăn uống kham khổ để lấy tiền trả thay cho các bác đỡ lời. Nhưng họ lại đền ơn gia đình mình bằng sự quỵt nợ phải không bố nhỉ ?
- Con còn nhớ bố mẹ luôn bênh vực anh em khi họ có chuyện, còn bố mẹ khi xảy ra chuyện chẳng thấy họ đâu.

Con biết bố mẹ thương ông, bà anh chị em rất nhiều nhưng họ lại đền đáp chua cay quá phải không bố. Bố mẹ đã no cho 3 anh em con ăn học mà phải làm việc quần quật ngày đêm, mà tụi con vẫn chưa báo đáp được gì, lắm lúc con còn cái lại bố để bố phải phiền lòng. nhưng bố ơi, những lúc như vậy con hối hận lắm và cũng đã khóc rất nhiều. lắm lúc bố nói với niềm đầy tự hào là mình nuôi 3 đứa ăn học mà chẳng phải bán miếng đất nào, trong khi người ta nuôi có một đứa ăn học mà phải bán miếng này miếng kia. Lắm lúc bố nói tuổi tao với mẹ mày chẳng còn gì phải lo chỉ cần bán miếng đất dư ăn.

CON CÒN NHỚ

Bố thân yêu của con !

Con đã lớn và trưởng thành rồi không còn là đứa trẻ hay khóc nhè mít ướt. Con đủ sức chịu trách nhiệm trước xã hội về hành vi của mình. Con chỉ mong bố mẹ ủng hộ con động viên con đẻ con có đủ dũng khí và nghị lực tung hoành bốn bể. Con không cần bố mẹ để lại cho con tài sản này nọ, mà cái bố mẹ cho con nó còn đáng giá hơn nhiều, đó chính là kiến thức, là cách sống và cách làm người. Con sẽ cố gắng phấn đấu để cho bố mẹ không phải lo buồn vì con. Và con sẽ cống gắng phấn đấu để trở thành con ngoan của bố mẹ.

Phong Trần

Click to comment